foto1 foto2 foto3 foto4 foto5


+84 0393.885.127
khoasp@htu.edu.vn

Khoa Sư phạm

Trường Đại học Hà Tĩnh

Kính thưa quý vị đại biểu, quý thầy cô giáo!

Kính thưa quý bậc phụ huynh!

Cùng toàn thể các bạn tân cử nhân có mặt trong buổi lễ ngày hôm nay!

Em xin tự giới thiệu, em là Lê Nguyễn Khánh Vy – Tân cử nhân ngành Giáo dục Tiểu học, Khoa Sư phạm, Trường Đại học Hà Tĩnh. Hôm nay, em vô cùng vinh dự và xúc động khi được đại diện cho toàn thể sinh viên tốt nghiệp phát biểu cảm nghĩ trong buổi lễ long trọng và đầy ý nghĩa này.

Kính thưa quý thầy cô, quý bậc phụ huynh và các bạn !

Bốn năm về trước, khi đứng trước ngưỡng cửa lựa chọn trường đại học, em cũng như rất nhiều bạn trẻ khác, từng mơ ước đến những thành phố lớn, những giảng đường sôi động, những mái trường danh tiếng nơi đô thị phồn hoa. Nhưng rồi, em đã chọn Trường Đại học Hà Tĩnh – một ngôi trường ở vùng quê yên bình, đầy truyền thống hiếu học.

Với em, đó không phải là một sự lựa chọn mang tính “an toàn” hay “tạm thời” như nhiều người nghĩ. Mà là một quyết định từ trái tim. Lựa chọn một nơi phù hợp với hoàn cảnh, gần gũi với quê hương, và đặc biệt là một nơi mang lại cho em cảm giác ấm áp, chân thành ngay từ những ngày đầu tìm hiểu.

Em đã bước vào cánh cổng Đại học Hà Tĩnh bằng niềm tin và hy vọng. Và giờ đây, khi nhìn lại hành trình đã qua, em có thể nói một cách đầy tự hào và xúc động: Chọn Đại học Hà Tĩnh là quyết định đúng đắn nhất trong tuổi trẻ của em.

Bốn năm – một thanh xuân rực rỡ. Một hành trình mà chỉ cần nhắm mắt lại thôi, mọi ký ức lại ùa về nguyên vẹn như mới hôm qua. Chúng em – khóa sinh viên năm nhất, bắt đầu hành trình đại học trong một hoàn cảnh thật đặc biệt: đại dịch COVID-19. Không có lễ khai giảng trực tiếp, không có cơ hội bước chân vào giảng đường từ những ngày đầu, không được gặp mặt thầy cô hay bạn bè mà chỉ là những buổi học online kéo dài, những giờ chờ mạng kết nối, những ánh mắt xa lạ nhìn nhau qua màn hình Zoom. Nhưng chính trong hoàn cảnh đó, chúng em lại cảm nhận được sự nỗ lực âm thầm và bền bỉ của các thầy cô, những người chưa từng gặp mặt chúng em ngoài đời nhưng vẫn kiên trì giảng dạy, động viên, hỏi han từng chút một. Những email gửi bài giảng lúc nửa đêm, những lần thầy cô ngồi sửa bài qua từng tin nhắn, tất cả đều là nguồn động lực to lớn giúp chúng em vượt qua quãng thời gian tưởng chừng như bất định ấy.

Không chỉ là tri thức, thầy cô còn dạy em cách sống tử tế, cách yêu thương, cách chịu trách nhiệm với từng lời nói, hành động của một người giáo viên tương lai. Mỗi bài giảng, mỗi nhận xét, mỗi lần thầy cô nhẹ nhàng sửa sai… với em đều là những mảnh ghép yêu thương không thể đong đếm.

T6 SVV 23 6 1

Sinh viên Lê Nguyễn Khánh Vy, lớp K14D ngành GDTH, khoa Sư phạm xúc động chia sẻ cảm nghĩ trong buổi lễ

Em cũng không thể quên những người bạn, những người đồng hành âm thầm nhưng vững chãi suốt bốn mùa thi cử, báo cáo, thực tập, khóa luận. Có những đêm cùng thức trắng trong ký túc xá để làm bài, có những giọt nước mắt vì áp lực, nhưng cũng có biết bao tiếng cười vỡ òa khi cùng nhau vượt qua mọi thử thách.

  Em cũng chẳng thể nào quên những kỳ thực tập,  nơi lần đầu tiên em đứng trước học sinh, lúng túng với từng lời giảng, vụng về với từng nét bảng. Nhưng nhờ sự động viên của thầy cô, bạn bè, em đã mạnh mẽ hơn, tự tin hơn, và từng bước một – em nhận ra: mình sinh ra là để thuộc về bục giảng, để gieo chữ, để trở thành một cô giáo nhỏ giữa bao gương mặt học trò thơ ngây.

Đại học Hà Tĩnh, với em, không chỉ là một ngôi trường. Đó là nơi cất giữ tuổi trẻ. Là nơi trao cho em một lý tưởng sống: không phải để trở nên vĩ đại, mà để sống có ích, có tâm và đủ tình người.

Kính thưa quý thầy cô!

Hôm nay, khi chuẩn bị bước ra khỏi cánh cửa đại học, chúng em càng thấm thía sâu sắc hơn công lao của những người thầy, người cô đã âm thầm đồng hành, truyền lửa và định hướng cho chúng em. Em được gửi lời tri ân sâu sắc tới Ban Giám hiệu nhà trường, tới quý thầy cô trong Khoa Sư phạm nói riêng và toàn trường nói chung. Những người đã luôn tận tâm giảng dạy, định hướng, nâng đỡ chúng em bằng tất cả tình thương và trách nhiệm. Chúng em cũng xin gửi lời cảm ơn đến các thầy cô phụ trách các phòng ban, những người dù không trực tiếp lên lớp, nhưng luôn âm thầm đứng sau hỗ trợ, tạo điều kiện tốt nhất cho mỗi hành trình của sinh viên được suôn sẻ, trọn vẹn.

Bên cạnh sự dìu dắt của thầy cô, hành trình của chúng em sẽ chẳng thể đầy đủ nếu thiếu đi sự yêu thương, hy sinh thầm lặng của cha mẹ, gia đình. Những cuộc điện thoại ngắn ngủi lúc đêm khuya, những món quà quê gửi vội khi em còn đang ôn thi... tất cả đều là động lực thiêng liêng để chúng em kiên cường đi tiếp. Dù có thể không nói nhiều, không hiện diện thường xuyên nơi giảng đường, nhưng mỗi bước đi của chúng em đều in dấu công ơn cha mẹ. Ngày hôm nay, tấm bằng cử nhân mà chúng em cầm trên tay không chỉ là thành quả cá nhân, mà còn là trái ngọt của sự hy sinh, tảo tần, nhẫn nại mà cha mẹ đã dành cả đời để vun đắp.

Và cũng xin gửi lời cảm ơn tới những người bạn, những người anh chị đã đồng hành, sẻ chia, hỗ trợ chúng em. Đôi khi chỉ bằng một lời hỏi han, một cái ôm, một ánh mắt động viên cũng đủ làm nhẹ đi bao áp lực và nỗi lo trong những giai đoạn khó khăn nhất.

T6 SVV 23 6 2     

Giờ đây, khi đứng trước ngưỡng cửa chia tay, em không dám tin bốn năm lại trôi nhanh đến vậy. Có chút gì đó nghèn nghẹn nơi cổ họng. Có những điều mình chưa kịp làm. Có những cái ôm chưa kịp trao. Có những lời cảm ơn chưa kịp nói. Để khi chuẩn bị nói lời tạm biệt, em mới chợt hiểu, có những điều tưởng chừng rất bình dị, rất quen thuộc lại hóa ra là điều khiến trái tim nhói lên nhiều nhất khi phải xa rời. Một góc ghế đá lặng lẽ dưới tán cây, hành lang đầy nắng chiều, tiếng giảng bài ấm áp của thầy cô, tiếng cười rộn rã sau mỗi giờ tan học – tất cả sẽ trở thành ký ức không thể nào phai trong trái tim mỗi chúng em.

“Con đi qua trăm bể mơ, một triệu mùa xuân,

Cuối cùng nơi muốn đến… lại là nơi đã từng.”

 Dù mai này chúng em có đi bao xa, có bước chân đến những miền đất mới, những môi trường mới, thì sâu thẳm trong lòng vẫn luôn mong được trở lại nơi này , nơi từng chứng kiến tuổi trẻ vụng về mà tha thiết, nơi từng nuôi dưỡng những giấc mơ đầu đời bằng tình yêu thương và sự nâng đỡ thầm lặng.

Một lần nữa, xin được gửi lời cảm ơn chân thành nhất!

Nhưng có một điều em tin chắc: Dù mai này mỗi người một hướng đi, thì những ký ức nơi đây, với giảng đường, với thầy cô, bạn bè sẽ mãi là hành trang thiêng liêng nhất trên con đường đời phía trước.

Kính chúc quý vị đại biểu, quý thầy cô, quý phụ huynh thật nhiều sức khỏe, hạnh phúc và bình an. Chúc các bạn sinh viên tốt nghiệp hôm nay luôn mạnh mẽ, vững vàng và giữ mãi ước mơ trong tim.

Em xin chân thành cảm ơn!